
Điều Còn Lại Giữa Chúng Ta
“Ở thành phố này ẩn chứa một bí mật, đó là tất cả mọi người đều dùng sự bận rộn của mình để che giấu nỗi cô đơn.” Đã bao giờ bạn tự hỏi bản thân mình rằng “Liệu mình có thuộc về thành phố này?” vì nơi đây thì rộng lớn còn chính mình thì quá nhỏ bé, chênh vênh. Và rồi khoảnh khắc ấy bạn nhận ra mình phải trưởng thành lúc nào không hay, chỉ là bấy lâu nay bạn vẫn miệt mài vùi mình trong công việc để gạt bỏ nỗi sợ một mình, vật lộn với những dòng suy nghĩ miên man rằng mình không thuộc về thế giới hiện tại, rằng mình là một “ngôi sao đơn độc”. Có lẽ ai trong chúng ta cũng đã từng trải qua những cảm xúc như thế, cảm thấy bản thân vô hình trong biển người mênh mông. Ngay khi hòa mình vào đám đông, giữa con phố hàng nghìn người qua lại, hay khi màn đêm buông xuống ở một thành phố không ngủ, sự cô độc ấy vẫn gào thét bên trong tâm trí bạn, như một hố đen lớn nuốt chửng những hoài bão, khát vọng mà bạn luôn ấp ủ. Lật mở từng trang sách của “Điều còn lại giữa chúng ta”, bạn sẽ bắt gặp hình ản