
Ba năm rồi lại ba năm Bản Thường
“Đây là năm thứ bảy em yêu anh ấy, em muốn kết hôn với anh ấy.”Vào mùa hè đầy biến động sau kỳ thi đại học năm mười chín tuổi, Lâm Dĩ Nhiên mất đi tất cả, nhưng cô đã gặp được Khâu Hành, người khi ấy cũng đang ở dưới đáy vực sâu.Hết lần này đến lần khác, Khâu Hành đưa cô thoát khỏi những bế tắc, dù cho anh luôn rất ít nói, lúc nào cũng tỏ ra lạnh lùng.Chiếc xe tải băng trên đường như trốn chạy, đi mãi về những miền đất xa xôi. Trong thùng xe sắt vuông vắn ấy, Lâm Dĩ Nhiên có một chốn nương náu bình yên. Nó cũ kỹ và mục nát, nhưng vững chắc và an toàn.Sau một đêm đi lệch quỹ đạo, họ được gắn kết với nhau suốt một thời gian dài, cùng trải qua hai lần ba năm. Dưới góc nhìn của Lâm Dĩ Nhiên, tất cả đều là trao đổi.Ba năm đầu tiên, cô đổi bằng tất cả ngây thơ.Ba năm thứ hai, cô đổi bằng rất nhiều nước mắt.Nhưng thực ra Khâu Hành chưa bao giờ cần cô đổi chác thứ gì.Mục đích duy nhất của anh là dìu dắt cô, giúp cuộc sống của cô không còn bị xáo trộn, để cô bình an sống trọn đời mình.